PHẦN MỞ ĐẦU
1. Lý do chọn đề tài
Nghèo là một hiện tượng xã hội có tính lịch sử và phổ biến với mọi quốc gia, mọi dân tộc, sự phát triển mạnh mẽ về kinh tế sẽ làm cho sự phân hóa giàu nghèo càng gay gắt. Giảm nghèo luôn là nhiệm vụ hàng đầu của cả nhân loại cũng như của từng quốc gia trên thế giới, đồng thời là mối quan tâm hàng đầu của Đảng, Nhà nước, của cả xã hội cũng như từng cộng đồng dân cư Việt Nam.
Nghệ An là tỉnh thuộc vùng Bắc Trung Bộ, có diện tích 16.490km², dân số 3.409,8 nghìn người (năm 2021). Với diện tích và dân số lớn Nghệ An có sự phân hóa rõ rệt về đặc điểm về tự nhiên cũng như trình độ phát triển KTXH, đặc biệt là hiện trạng nghèo giữa vùng đồng bằng và vùng miền núi phía Tây. Vùng miền núi phía Tây (gồm 11 đơn vị hành chính tương đương cấp huyện) với tổng số hộ chỉ bằng gần 3/5 tổng số hộ của vùng đồng bằng (gồm 10 đơn vị hành chính) nhưng số hộ nghèo của vùng miền núi phía Tây lại gấp 5,3 lần so với số hộ nghèo của vùng đồng bằng.
Khu vực miền núi Tây Bắc tỉnh Nghệ An (KVMNTBNA) là một phận thuộc miền Tây Nghệ An, với tổng diện tích là 5.363,9km² (chiếm 32,54% diện tích toàn tỉnh) và dân số năm 2021 là 635.438 (chiếm 18,63%). Giai đoạn 2016 2020, tốc độ tăng trưởng kinh tế bình quân của khu vực đạt 6,56%; giá trị tăng thêm bình quân đầu người bằng 70% so với toàn tỉnh, tốc độ tăng thu ngân sách bình quân hàng năm trên địa bàn ước đạt 19,1%.